Tô Mạt cảm thấy có chút thất vọng, ban đầu nàng nghĩ rằng Đỗ di nương quan tâm đến nàng, xét cho cùng cũng là mẹ con một lòng, tại sao nàng ta vẫn không thể vứt bỏ sĩ diện bản thân, tại sao không ở trước mặt nàng thể hiện sự quan tâm chứ?
Tô Mạt khẽ thở dài một tiếng, bên ngoài Trương mụ mụ cùng các nha đầu khác cũng đã thức dậy cả, bắt đầu sắp xếp mọi thứ. Do phải đi thỉnh an, nên hôm nào mọi người cũng phải dậy sớm.
Tô Mạt vẫn còn nhỏ, thân thể lại yếu đuối nên không chịu được việc phải dậy quá sớm, do đó lúc Trương mụ mụ giúp nàng chải đầu, nàng chỉ biết cúi đầu chịu đựng.
Trong khi đó, Đỗ di nương cứ thản nhiên ngủ và bật ra những tiếng ngáy.
Chân mày Trương mụ mụ nhíu lại khó chịu, nàng ta thấp giọng nói:" Đỗ di nương này sao lại như vậy chứ? Không thèm giúp đỡ gì cả, đến cả việc con gái mình phải đến phủ của Đại phu nhân thỉnh an, nàng ta cũng chỉ biết lo cho bản thân mình”
Tô Mạt ngẫm nghĩ dù sao Đỗ di nương cũng biết vì con gái cầu phước, không nên tính toán với nàng ta làm gì, " Thôi, mặc kệ nàng ta đi!"
Tô Mạt để Trương mụ mụ bế trên tay, nha hoàn cầm đèn đi phía trước, mọi người đều gấp gáp đến phủ của Đại phu nhân. Khắp nơi trong phủ Đại phu nhân đều đã sáng đèn, chẳng qua là có chút yên ắng. Sau khi bước vào trong, Tô Mạt nhận ra Thánh Vương Đại tỷ, Nhị tỷ đều đã có mặt nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2357046/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.