Tô Mạt hừ một tiếng.
Hồ Tú Hồng cười khanh khách, chạy đến bên người nàng,“Nha nha, cái này tính là nói chuyện nha.”
Tô Mạt liếc nàng một cái, Hồ Tú Hồng hì hì nói:“Ta thề, ta sẽ không phản bội ngươi, ta sẽ đối với ngươi tốt nhất, sẽ không tốt với người khác hơn với ngươi.”
Nàng ghé sát lỗ tai nói:“Lai Châu có rất nhiều trò vui, chúng ta đi lên nhìn xem được không. Nghe nói bọn họ không giới nghiêm ban đêm, toàn bộ buổi tối đều có người qua người lai rất náo nhiệt.”
Tô Mạt không có gì hứng thú,“Có cái gì vui chứ.”
Kiếp trước có gì mà chưa từng chơi qua?
Hồ Tú Hồng lập tức tinh thần tỉnh táo,“Có kịch đèn chiếu a, hoa đăng hội a, chợ đêm a, xiếc ảo thuật a, ảo thuật nha...... Ai nha, nhiều lắm, Mạt Mạt tỷ tỷ, Mạt Mạt tốt, chúng ta đi chơi được không.”. Nếu Mạt Mạt không đi, Tĩnh thiếu gia là sẽ không đi, cha càng không thể cho nàng đi. Hồ Tú Hồng nhìn thấu điểm ấy, cho nên nàng mới không đi cầu Tĩnh thiếu gia hoặc là cha đâu.
Tô Mạt trắng mắt liếc nàng một cái,“Bên ngoài tốt xấu lẫn lộn, ngươi cẩn thận bị bọn buôn người bắt đi.”
Hồ Tú Hồng cười hì hì lôi kéo nàng cùng Thủy Muội,“Sẽ không đau, sẽ không.”
Vì có thể lên bờ chơi, 3 nữ oa nhi ăn cơm qua loa, sau đó tiến vào khoang thuyền ngủ sớm. Tính cập bờ liền đi chơi.
Đêm khuya, thuyền còn chưa cập bờ, A Lí cùng Tĩnh thiếu gia mấy người đều là một thân hắc y bó sát người. Tĩnh thiếu gia dùng tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2357448/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.