Tô Trì hành lễ,“Chưa từng nghĩ ở đây gặp gỡ được nhị công tử, không bằng cùng nhau đồng hành, đến lúc đó có thể cùng nhau đi về phía bắc, cũng bảo đảm an toàn cho công tử.”
Đều nói Tô Trì lạnh nhạt, nhưng Tô Mạt cảm thấy hắn không phải thế, chẳng qua là phân trường hợp thôi.
Đối với Tĩnh thiếu gia hắn khách khí thật sự, thậm chí cảm giác có điểm phức tạp.
Tĩnh thiếu gia nhìn về phía Tô Mạt, cười nói:“Tô đại nhân mời chúng ta đi Ninh Châu một chuyến, nàng muốn đi chơi hay không? Không phải vẫn nói chưa thấy qua Ninh Châu sao?”
Tô Mạt liếc mắt thấy Tô Trì nhìn chằm chằm chính mình, không hờn giận nói:“Ninh Châu có cái gì vui chứ? Ta mới không cần đi đâu, ta muốn hồi kinh.”
Trong lòng nàng vô cùng muốn đi, nhưng là không muốn thừa nhận, như vậy ngược lại là lạt mềm buộc chặt.
Quả nhiên, Tô Trì nói:“Bệ hạ có lệnh, muốn điều gia phụ vào kinh. Tất nhiên có hộ vệ tùy tùng, như thế cũng có thể bảo hộ an toàn cho công tử. Vẫn thỉnh công tử không cần chối từ, miễn cho trên đường phát sinh điều gì ngoài ý muốn, đến lúc đó, mọi người tâm đều bất an.”
Tĩnh thiếu gia tựa tiếu phi tiếu, ôm lấy Tô Mạt, nói:“Cũng tốt, đã lâu không gặp Tô quốc công, tiến đến bái kiến Quốc công cũng là nên đi.”
Tô Mạt làm ra bộ dáng không muốn đi, Tĩnh thiếu gia lập tức ôm nàng lưới đi như gió, “Ta sai người ta thu thập một chút, trực tiếp lên thuyền của ngươi.”
Tô Trì nhìn hắn ôm Tô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2357461/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.