Nói xong nàng liền đi ra ngoài.
Cả người Dương di nương nhũn ra không tự chủ được ngã ngồi xuống, nhị tiểu thư sợ tới mức lập tức chạy ra ngoài, hoảng sợ như vừa làm điều xấu, sợ người ta biết được.
Dương di nương nói:“Ngươi lấy cho ta chén nước. Giúp ta nói với phòng bếp cho ta bát canh trứng gà, ta nghĩ ta có chút chịu không được.”
Nói nói được mấy câu đã không còn khí lực.
Nhị tiểu thư cau mày, che miệng nói:“Di nương cũng thực nhiều chuyện.”
Nói xong liền đi ra ngoài.
Dương di nương gấp gáp kêu nàng. Nhưng Nhị tiểu thư chỉ không kiên nhẫn nói:“Ta đã biết.”
Nói xong liền mang nha đầu bước đi. Ở ngoài cửa vừa vặn gặp phải Tô Mạt cùng Kim Kết.
Nhị tiểu thư lập tức cười nói:“Ngũ muội muội tới làm cái gì?”
Tô Mạt cử nhấc tay cẩm tráp,“Tới đưa mấy bình nước hoa cho Dương di nương.”
Nhị tiểu thư vừa nghe, lập tức hai mắt sáng lên, nói:“Không bằng giao cho ta đi, bên trong có hơi lộn xộn một chút, ngươi cũng biết, có người bị bệnh bên trên không cho gặp, phía dưới liền hà khắc, phòng không có người hầu hạ. Sợ ngũ muội muội không thói quen.”
Tô Mạt nói:“Không có gì. Ta nghe nói Dương di nương bị bệnh, đến xem xem.”
Nói xong liền bước đi. Nhị tiểu thư nghĩ nghĩ sao rồi đi theo sau. Tô Mạt cũng không để ý nàng.
Vừa vào cửa, một hương vị mốc meo truyền gay gắt vào mũi, nàng không khỏi nhíu mi.
Nhị tiểu thư thầm cười lạnh, nàng là diễn vai người tốt tự nhiên phải chịu. Nhưng thật sự cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2357934/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.