Vương phu nhân nhíu mi nói:“Càng ngày càng không có quy củ, lão tổ mẫu cùng phụ thân chưa ăn xong, nữ nhi đã tự mình đi trước rồi.”
Lão phu nhân nhìn Tô Nhân Vũ liếc mắt một cái, ý tứ là: Đều là lỗi của ngươi.
Tô Nhân Vũ buông bát đũa,“Ta cũng no rồi.”
Hắn trước nay ăn cơm chỉ ăn đủ chứ không ăn no, ăn no bảy tám phần là được rồi.
Lão phu nhân chỉ chỉ vào vài món thức ăn kia, phân phó nói:“Mấy món này đưa tới cho tam tiểu thư.”
Những người khác bình thường, riêng nhị tiểu thư vừa nghe thấy liền sửng sốt, nhìn trộm xem lão phu nhân, trong lúc nhất thời không rõ có ý tứ gì.
Nàng vội buông bát đũa, đứng dậy giúp lão phu nhân múc canh.
Lão phu nhân thản nhiên nói:“Làm ra vẻ đi, phải uống canh trước khi ăn cơm.”
Nhị tiểu thư động tác tay sững lại một chút, có chút xấu hổ, Vương phu nhân nói:“Nhị nha đầu đi làm việc của mình đi.”
Nhị tiểu thư cắn cắn môi, lui xuống.
Tô Mạt cười hơi nhìn nàng, thu hồi ánh mắt nói với lão phu nhân:“Lão tổ mẫu, ta muốn cùng tỷ tỷ đi ra ngoài xem có cửa hàng thích hợp hay không.”
Lão phu nhân mày nhíu lại, không đợi bà nói chuyện, Vương phu nhân trách mắng:“Không biết quy củ, tiểu thư khuê các, làm sao có thể tùy tiện chạy nhảy ở bên ngoài.”
Tô Mạt không để ý đến nàng ta, chỉ nói với lão phu nhân:“Để nhị ca cùng đi với chúng ta. Ngồi xe ngựa đi, treo mành sa mỏng, tỷ tỷ cũng đội mũ có sa che mặt......”
Lão phu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2357957/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.