Hoàng Phủ Giác mỉm cười, lấy ra thủ dụ hoàng đế làm như thật đọc một lần.
Sau đó nói:“Các vị chỉ trả lời một vấn đề là đủ, là đối với nền kinh tế tài chính của Đại Chu ta có cách nhìn nhận cùng giải thích ra sao, viết trên giấy, ta sẽ phong kín mang về, trình bệ hạ dự lãm rồi quyết định.”
Thái tử mị hí mắt nhìn về phía Hoàng Phủ Giác, hắn nắm được tin tức, rõ ràng là hoàng đế cho hắn đặc quyền quyết định tại chỗ.
Cho nên hắn mới đến nhìn xem, muốn gây chút áp lực, đem Tống Ngũ đẩy lên vị trí đó.
Như thế nào, lại là viết trên giấy, trình bệ hạ dự lãm quyết sách?
Hơn nữa gần đây phụ hoàng tuy rằng để hắn cùng Hoàng Phủ Giác cùng nhau giúp đỡ xem tấu chương, nhưng phân tấu chương trọng điểm lại không giống nhau.
Vốn hẳn là phải để hắn xem một ít tấu chương quan trọng chút, Hoàng Phủ Giác xem những loại tấu chương kiểu như vấn an không quan trọng.
Nhưng có thời điểm Hoàng Phủ Giác xem tấu chương không khác gì với mình là mấy, hoàng đế thoạt nhìn có vể rất công bằng.
Tỷ như nói Thị MậuTư để Hoàng Phủ Giác đến quản, thủy đạo liền giao cho hắn.
Hắn thấy Hoàng Phủ Giác như thế, nhất thời cũng không có hứng thú, đứng dậy nói:“Một khi đã như vậy, ngũ đệ cứ quản lý nơi đây đi.”
Mọi người lập tức cung đưa thái tử rời đi.
Thời điểm đi đến Tô Mạt trước mặt, thái tử dừng lại cước bộ, cúi đầu nhìn nàng một cái, thản nhiên nói:“Ngươi cũng theo ta hồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2358351/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.