Tô Mạt hơi quyệt miệng, nhìn Tô Nhân Vũ một cái, cười nói:“Cha tựa hồ không kiên nhẫn a.”
Tô Nhân Vũ lau mồ hôi,“Ngươi quỷ nha đầu này, cha nào dám không kiên nhẫn.”
Nếu đừng buộc hắn kể chuyện xưa, hắn ước gì cùng nàng ở cùng một chỗ, hưởng thụ cảnh vui vầy đoàn tụ.
Bởi vì hiện tại tinh thần Tô Mạt không ổn định, cho nên ngoài gia nhân của mình, và nha đầu bên người ra, cung tì thái giám khác không thể tới gần.
Cho nên nói chuyện vài câu, cũng không vấn đề nói, có Lăng Nhược bên cạnh, bọn họ không ai dám tiến lên rình coi.
Uống xong canh, Tô Mạt ăn mấy miếng điểm tâm, lôi kéo Tô Nhân Vũ tránh ở nội thất thầm thì to nhỏ một lúc lâu.
Tô Nhân Vũ nghe xong vừa mừng vừa sợ.
Kinh ngạc là nha đầu kia......
Vui mừng là, nàng rốt cục cũng đã thổ lộ chuyện với mình trước khi chuyện xảy đến.
Nữ nhi trưởng thành, trí tuệ như thế, so với hắn cùng Doanh nhi hai người họ còn lợi hại hơn, hắn đương nhiên sẽ không phản đối.
Chỉ hy vọng có thể tận lực giúp nữ nhi nhiều hơn nữa.
Trong lúc hoàng quý phi, thái tử, Hoàng Phủ Giác đều phái người đến hỏi thăm, Tô Mạt đều sai người canh gác chặt chẽ đại môn, không tiếp khách.
Đương nhiên là mượn danh của hoàng đế, hoàng mệnh có đôi khi là dùng tốt nhất.
Mà việc của hoàng đế cùng Hoàng Phủ Giác xảy ra ở Càn Thanh cung trong
ngự thư phòng, tuy rằng đám người hoàng quý phi có tai mắt.
Nhưng hoàng đế không muốn người ta biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2358503/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.