Lúc này mọi người đều nhìn về phía đám người Tô Mạt, Tô Việt vẻ mặt không dám tin, sắc mặt trắng bệch, Tô Hinh Nhi tức giận đến nước mắt đều cuồn cuộn, uỵch một cái ghé mặt vào vai nha đầu khóc nức nở, đại tiểu thư cũng lảo đảo như sắp ngã, gắt gao cầm chặt tay Tô Mạt...
Bọn nha đầu lòng đầy căm phẫn, khuôn mặt ai cũng đỏ bừng lên.
Lão phu nhân ở trên lầu hai sắc mặt cũng thâm trầm lại, nhìn không ra có ý gì, biểu tình Tô Nhân Vũ vốn lạnh lùng, hiện tại càng thêm đông cứng.
Trong tòa làu hình chữ ‘hồi” 回, bầu không khí đột nhiên lạnh lùng nghiêm nghị lên, làm cho người ta đều có dự cảm không tốt.
Bọn họ đều nhìn về phía Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn.
Sắc mặt Tô Mạt thản nhiên yên tĩnh, đôi mắt to tròn đen láy đã chớp lia lịa, khóe miệng thậm chí còn mang theo ý cười thản nhiên châm chọc.
Mà Hoàng Phủ Cẩn vẫn nắm tay nàng, không có dấu hiệu buông ra dù chỉ là một chút, hắn vốn có biểu tình băng lãnh nay lại càng thêm xa cách ngàn dặm khiến người khác không dám tới gần.
Những ai mà nhìn hắn không khỏi trong lòng sinh ra một loại rùng mình ớn lạnh, vội đem tầm mắt dời.
Tống Dung Hoa cắn môi, oán hận nhìn hắn, đều như vậy rồi, hắn thế nhưng còn che chở Tô Mạt.
Hoàng Phủ Giới đột nhiên nhịn không được, hắn mở miệng định kêu to, đột nhiên, yết hầu bị tê đi, liền cất không lên lời.
Khẩn trương đến nỗi khoa tay múa chân, liền nghe được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2358967/chuong-1069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.