Nàng giật giật miệng, môi run run, lại nói không ra điều gì.
Tô Mạt cười hì hì nhìn nàng, trong ánh mắt chớp động những tia sáng giảo hoạt, mang theo nồng đậm trào phúng cùng một chút thương hại.
Tô Văn Nhi hối hận không thôi, nàng quá nóng vội nên mới bị Tô Mạt gài bẫy, tự mình thừa nhận là người nghe trộm công thức làm bánh của Tô Mạt.
Người nghe cũng đều hiểu được, trên mặt biểu tình gì cũng có.
Nhưng dù sao họ cũng không tiện lên tiếng, Tô Văn Nhi là nữ nhi Tô gia, hành động kinh người của nàng có làm xấu mặt cũng là xấu mặt Tô gia.
Hơn nữa chuyện đấu đá giữa chị em trong nhà có đồn ra ngoài cũng không hay ho gì cho cam.
Lúc này lão phu nhân đứng dậy, run rẩy quỳ xuống trước mặt hoàng đế, hoàng đế vội bảo Lưu Ngọc đỡ lấy nàng.
Lão phu nhân thi lễ nói:“Bệ hạ, thiếp thân hổ thẹn, dạy cháu không nghiêm để nó làm ra chuyện tày đình bực này, thật vô cùng xấu hổ. Cầu mong bệ hạ có thể cho phép thiếp thân đem cháu gái mang về nhà dạy dỗ lại, tránh ngày sau nó lại làm ra chuyện gì xúc phạm bệ hạ cùng quý phi nương nương.”
Lời lão phu nhân nói chính là cố ý để hoàng quý phi nghe, nàng giữ Tô Văn Nhi ở lại trong cung nhưng lại khiến Tô Văn Nhi làm ra chuyện như vậy.
Mặt khác, lời đó của nàng cũng ngầm khiếu nại với hoàng đế, sở dĩ Tô Văn Nhi dám làm như thế là do nó ở trong cung mà ra, ở Tô gia nhà bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2359021/chuong-1092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.