Tô Mạt liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Giới, sau đó quay sang nói với Hoàng Phủ Cẩn: "Cẩn ca ca, huynh cứ về trước đi, cha nuôi đang ở nhà chờ huynh."
Hoàng Phủ Cẩn biết nàng đang tìm cớ cho hắn, suy nghĩ thấy cũng nên về, "Giúp huynh chào tạm biệt quốc công và lão phu nhân."
Tô Mạt nhìn hai người rời đi, mỉm cười, ngược lại Kim Kết lại đang nổi nóng: "Tiểu thư, cái vị Ngụy vương gia kia hơi quá đáng. Nói năng lung lung tung, chẳng lẽ tiểu thư và Tề vương muốn gặp là gặp được sao. Mới không dễ dàng như vậy đâu!"
Tô Mạt quay sang cười nàng, "Em cũng to gan thật, cẩn thận hắn lấy mã roi ngựa đánh em!"
Kim Kết cười nói: "Tiểu thư, y không dám đâu. Y sợ tiểu thư a. Hơn nữa, y sợ sâu bướm trên cây a!"
Nhớ tới chuyện hắn cùng mình trèo cây, Tô Mạt bật cười, dẫn theo đám nha hoàn và ma ma trở về nhà.
Kim Kết không phục nói: "Tiểu thư, người cũng không cẩn thận nghĩ xem, em thấy Ngụy vương đến tìm Tĩnh thiếu gia cũng không phải chuyện gì tốt. Hiện giờ dã tâm của y đã có, còn được giữ binh quyền trong tay, mọi chuyện khó nói trước được."
Tô Mạt liếc mắt nhìn nàng, "Em nha, đã lớn như vậy rồi, vẫn hay kích động như vậy." Rõ ràng nàng lớn hơn Thủy muội, hiện giờ Thủy muội càng ngày càng thành thục, Kim Kết lại càng không thích so đo. Nàng nhớ hai người Kim Kết và Thủy muội đều đã đến tuổi lấy chồng, nàng cũng nên quan tâm đến chung thân đại sự của hai người.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2359790/chuong-1548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.