Lông mày Thẩm Tinh Tinh dựng lên, “Tô Mạt?”
Nhạc Phong Nhi gật đầu, thấp giọng nói: “Ta muốn nói chuyện với nàng ấy, ai ngờ nàng không nói hai câu liền mắng người, bảo ta biến đi, ta cầu xin nàng, nàng liền...”
Nàng ta nói xong người khác liền thấy động lòng, mà Thẩm Tinh Tinh từ trước đến giờ vẫn luôn có ý kiến về Tô Mạt, tất nhiên là không hề nghi ngờ gì.
Lúc này mấy người Thẩm tam tới, nàng liền tức giận nói: “Các huynh cả ngày đều nói Tô Mạt tốt, nàng ta nào tốt đẹp gì, lòng dạ rắn rết, lại ghen tuông, tính kế, không chấp nhận được người khác.”
DOãn Thiếu Đường cười hì hì vừa muốn nói chuyện, Thẩm Tinh Tinh trợn mắt nhìn hắn, “Ngậm miệng.”
Thẩm Tam liếc mắt nhìn Ngụy An Lương một cái, lại nhìn Nhạc Phong Nhi, không khỏi nhướn mày, “Nhạc cô nương lần này lại có tin tức gì vậy?”
Lần trước xúi giục Thẩm Tinh Tinh đi tìm quan phủ, các nàng làm vậy là thừa, Thẩm Tam cảm thấy có chút đau đầu.
Nhạc Phong Nhi quay đầu lại, hai mắt đẫm lệ nhìn Thẩm Tam, nam nhân trước mắt cũng là một người vô cùng dễ nhìn, nhưng mà nghe nói hắn là người vô cùng đào hoa, hiện giờ nhìn thấy cũng rất đứng đắn, quay đầu liền tìm đến chỗ chơi bời, hơn nữa tốc độ thay nữ nhân còn nhanh hơn thay quần áo.
Một ngày hắn cũng phải thay đến ba bộ quần áo.
Nam nhân tốt nhất trên thế gian này tất nhiên vẫn là vương gia.
Thẩm Tinh Tinh trừng mắt, “Tam ca, huynh đồng tình một chút có được hay không?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2360545/chuong-1932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.