Tô Mạt suy nghĩ một chút, cười nói: "Để người tới trạm dịch đưa tin, nói Thẩm Tam công tử chúng ta ở chỗ này, đi biệt viện nhà hắn, cảm thấy rất tốt, chỉ là quản sự này có chút ít cổ quái, chơi được chưa tận hứng. Hỏi hắn có hứng thú cùng nhau tới chơi hay không."
A Lí mặc dù là đội trưởng, nhưng hắn từ trước đến giờ chỉ luôn theo mệnh lệnh của Tô Mạt, lập tức sai người chuẩn bị.
Đồng thời không thể buông lỏng chuyện tìm kiếm Lưu Vân.
Coi như không tìm được Lưu Vân, có thể từ động tĩnh của địch nhân tìm ra quy luật.
Thấy bọn họ trở lại, Lan Như thở phào nhẹ nhõm, nếu như quá lâu tiểu thư không trở lại, nàng nhất định phải nghĩ biện pháp.
"Tiểu thư, bên trong như thế nào?"
"Rất quỷ dị, sợ rằng đó là một tòa trận pháp rất lớn. Bằng vào năng lực chúng ta trước mắt, không phá giải được."
Trận pháp mạnh cũng có trận nhãn, tìm được trận nhãn là tốt rồi.
Nhưng đối với người thường mà nói, không dễ dàng như vậy, coi như trận nhãn ở dưới mắt ngươi, ngươi cũng không biết đó là trận nhãn.
Mà trận pháp cũng không phải là trò đùa, trận pháp chân chính phức tạp, cũng không phải mấy kẻ nghiệp dư dựa vào khí phách tự cho là đúng có thể giải quyết.
Cho nên Tô Mạt lại không dám có cái loại ý nghĩ xem thường trước kia.
Tại tiểu bến tàu này, cũng không phải đầu mối xuôi nam chính, cho nên không có nhiều người, mà Thẩm Tam cũng căn bản chưa từng nghĩ phải tới thăm.
Hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2360707/chuong-2002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.