"Cẩn ca ca, vào lúc này đề nghị Hoàng đế cất nhắc Nhạc Thiểu Sâm, là vì ta sao?" Nàng cười tủm tỉm nhìn hắn.
Hoàng Phủ Cẩn cười lên: "Mạt Nhi sao lại nghĩ như vậy, cũng chỉ là cảm thấy đã đến lúc rồi, hơn nữa Nhạc Thiểu Sâm cũng đã làm tướng."
Tô Mạt cười như không cười nhìn hắn: "Nếu như Nhạc tướng quân hồi triều, tỷ muội Nhạc Phong nhi có phải nên trở về bên cạnh hắn rồi hả? Cũng không thể đổ thừa cho chúng ta."
Nếu Hoàng Phủ Cẩn tự có phương pháp giải quyết, nàng cũng không nhúng tay, đây là nàng tôn trọng hắn.
Cho nên coi như Nhạc Phong thỉnh thoảng lại nổi điên, nàng cũng không xuất thủ, dù sao Hoàng Phủ Cẩn cũng không thích Nhạc Phong, nàng cũng không có gì để ghen tỵ.
Hoàng Phủ Cẩn nói: "Cho nên, đến Ngân Châu rồi, chúng ta còn phải tiếp tục xuôi nam, ta muốn đi ruộng muối xem Nhạc Thiểu Sâm một chút, âm thầm gặp hắn một chút."
Tô Mạt hơi do dự: "Nếu để cho bệ hạ biết, có thể cảm thấy ngươi và Nhạc Thiểu Sâm còn có liên hệ hay không? Ngộ nhỡ Hoàng đế lo lắng Nhạc Thiểu Sâm cảm kích ngươi, cho là ngươi cứu hắn ra ngoài, đây chẳng phải là không ổn?"
Mặc dù Hoàng Phủ Giác đã từng muốn nhường ngôi, nhưng Tô Mạt không cảm thấy là 100% chân thành, còn có một nửa có thể là thử dò xét.
Dù sao Hoàng Phủ Giác đã từng khát vọng lật đổ Thái Tử trở thành thái tử.
"Ta nghĩ Ngũ đệ sẽ không như thế, lòng chúng ta muốn rời khỏi triều đình là rõ ràng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2360902/chuong-2068.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.