Nếu quả thật muốn giết người, vậy chỉ dùng canh độc, càng thêm không sắc không mùi, phổi lão hít vào, rất nhanh sẽ mất mạng.
Thật sự không cần thoa lên trên bức họa, chờ lúc Thẩm lão gia không kìm hãm được âu yếm bức tranh thì sẽ dính vào trên môi sau đó trúng độc.
Huống chi độc lợi hại, rất nhiều loại mặt ngoài không nhìn ra triệu chứng gì, ngược lại bên trong thân thể bị phá hư.
Thuốc này nhìn bá đạo, làm màu da người trúng độc thay đổi, trên thực tế nội tạng không có cái gì đáng ngại.
Chẳng lẽ nói, kẻ hạ độc này là lưu tình với lão gia?
Tô Mạt bị chính suy nghĩ của bản thân làm kinh ngạc một chút, lúc ấy hạ độc đám người Hoàng Phủ Cẩn, đây chính là kịch độc tương tư, độc này tính là gì?
Ở trong mắt bọn họ chính là vớ vẩn, thế nhưng người nọ lại dùng độc Thẩm lão gia, là sợ hắn bị độc chết, hay sợ hắn chịu tội?
Cho nên nàng muốn đánh cuộc một lần, có lẽ người kia có tình với lão gia, không muốn lão chết.
Nàng kia thì dễ làm, hoàn toàn có thể giả bộ dạng hại Thẩm lão gia để xuống tay.
Cho nên nàng giải độc cho Thẩm lão gia, nhưng lại còn ngụy tạo độc chưa hết, thậm chí còn để cho lão bị trúng nặng hơn.
Nhưng mà trước đó lão đã được thông báo, toàn thân bị trúng dược, không thể động, lại có cảm giác, có thể nghe được tất cả âm thanh.
Nói cách khác chẳng qua là để cho lão nhắm mắt lại không thể động, sau đó diễn xuất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2361020/chuong-2134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.