Cô nương, cô nương, cô nương!
Vì sao Tử Xa Thư Bạch luôn nhớ thương cô nương!
Tâm tình Kỳ Quan Duệ rớt xuống đáy cốc trong chớp mắt.
Nếu không phải hắn cực lực ngăn chặn thì chỉ sợ sắc mặt đã trở nên dữ tợn.
Đã rất nhiều lần, Tử Xa Thư Bạch dường như luôn tò mò về nữ nhân, mỗi một lần y đều hỏi hắn về các nàng.
Nhiều ngày như vậy không gặp, hắn đã nhớ Tử Xa Thư Bạch phát điên vậy mà Tử Xa Thư Bạch lại không chút nào nhớ hắn!
Thật sự....khiến người ta không tha thứ được =m=
Cố Bạch vẫn còn đang bị Kỳ Quan Duệ ôm trong lòng, mặc dù có chút ngượng ngùng như thực ra y cũng nhớ Cố Tiểu Sơn nhà y nên để mặc hắn ôm ôm cọ cọ. cơ mà đứng trước mặt công chúng nên có chút ngượng nên mới chuyển đề tài.
Nhưng không biết vì sao ngay khi chuyển đề tài y lại bỗng nhiên rùng mình.
Nghĩ nghĩ một hồi Cố Bạch thò tay đẩy Kỳ Quan Duệ ra.
Ôm thì ôm đi nhưng ôm lâu quá có vẻ giống cơ lão, thân ái, ngươi vẫn nên bình tĩnh một chút.
Sau đó y nhìn thấy Tiểu Sơn nhà mình mặt đen.
- Giống như Kỳ Quan Duệ có thể cảm nhận được dao động cảm xúc của Cố Bạch, Cố Bạch tuy trì độn nhưng tốt xấu cũng ngẫu nhiên bắt được một chút cảm xúc.
Chỉ nhìn một cái y cũng phát hiện nụ cườ kia có chút miễn cưỡng.
Cố Bạch nhíu nhíu mày.
Chẳng lẽ có người bắt nạt Tiểu Sơn?
Trong nháy mắt, Cố Bạch bắt đầu não bổ.
Đúng nha, y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-ma-hoang-vo-ton/1952534/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.