Vì hôm qua Cố Tử Thanh đêm khuya tới thăm, hơn nữa hắn đã nói những lời kia, Lâm Vong mặc dù vừa mệt vừa buồn ngủ, nhưng nằm trên giường trằn trọc một hồi mới ngủ được, ngày thứ hai liền mở cửa trễ, nên cả ngày đều có chút lờ đờ.
Giữa trưa, chính là lúc nhiều người đến nhất, Cố Tử Thanh lại đi vào trong tiệm của Lâm Vong.
Ngô Đại một chút cũng không biết chuyện giữa hai người nên hắn rất mừng rỡ khi Cố Tử Thanh đến, nếu cơm canh của Lâm Vong có thể được Cố Tử Thanh để mắt tới, như vậy thời gian sau này, không chừng có thể nói tốt mấy câu, tốt nhất có thể được đối phương chiếu cố tới. Ở trong mắt Ngô Đại, Cố Tử Thanh nhìn quen mỹ nhân sẽ không có khả năng coi trọng Lâm Vong được, cho nên hắn một chút cũng không nghĩ đến hướng kia.
Cố Tử Thanh gọi đồ ăn xong, để cho Ngô Đại đem Lâm Vong kêu đi ra.
Lâm Vong nghe xong lời Ngô Đại nói, thở dài một hơi, Ngô Đại biết lâm vong không muốn đi ra ngoài, nhưng hắn lại sợ Cố Tử Thanh, vì thế lại khuyên nhủ: “Lâm ca nhi, ngươi cũng không cần sợ hắn, lần trước Trần Thăng nói có chút khoa trương, Cố Nhị gia này đối với dân thường chúng ta cũng không quá khó xử đâu, chúng ta nếu có thể cùng hắn tạo quan hệ tốt, không cần hắn mở miệng nói cái gì, chỉ cần hắn đến nhiều một chút, người khác biết Cố Nhị gia thích tiệm của chúng ta, mấy tên lưu manh liền không dám tới tiệm chúng ta náo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-tieu-tru-su/796617/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.