Từ Kiến Cơ cầm chén rượu lên nói: "Huynh đệ, chén cơm chính trị này không dễ ăn tí nào, biết tôi vì sao lựa chọn kinh thương mà rời xa chính trị không? Chính là chán ghét sự đấu đá trong đó, người hoàn toàn có thể sống thoải mái một chút, việc gì phải mệt như vậy?"
Trương Dương mỉm cười nói: "Có những lúc đấu với người ta cũng vui lắm!"
Văn Quốc Quyền và Phó Hiến Lương sau cuộc họp nội bộ lần này thì gặp nhau, hai người vừa hay đi cùng một chỗ, ánh mắt gặp nhau, đều cười cười. Văn Quốc Quyền nói: "Hiến Lương, gần đây tới tây bộ điều tra nghiên cứu thế nào? Có vất vả không?"
Phó Hiến Lương cười ha ha, nói: "Quốc Quyền huynh vừa rồi khẳng định đã thất thần, tôi làm một báo cáo hơn hai mươi phút mà anh không chú ý nghe ư." Ngoài miệng thì oán giận, nhưng vẻ mặt thì ấm áp như gió xuân.
Hai người trong lòng đều minh bạch, trước nhiệm kỳ mới sang năm, giữa bọn họ tất nhiên tồn tại một hồi cạnh tranh tàn khốc, ấn tượng mà Văn Quốc Quyền tạo cho người ta là cường thế và tràn ngập quyết đoán, từ đó để lại ấn tượng cường ngạnh mà thiếu thân thiện đối với rất nhiều người, nhưng cao tầng cơ hồ nhất trí công nhận năng lực quản lý chính trị của y, nhất là về phương diện cải cách kinh tế, Văn Quốc Quyền vẫn luôn có chính tích ưu tú.
So sánh với sự cường thế của Văn Quốc Quyền, ấn tượng Phó Hiến Lương tạo cho đa số người chính là ôn nhuận như, bề ngoài và điệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-dao-quan-do/1867254/chuong-1183-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.