Tra Vi nói: " Buổi tối anh đi đâu thế? Mọi người tụ hội, chỉ thiếu một mình anh."
Trương Dương nói: "Kiều Bằng Phi tìm tôi nói chuyện phiếm."
Viên Tân Dân lanh mồm lanh miệng: "Trò chuyện cái gì? Có phải là chuyện của Kiều Mộng Viện?"
Trương đại quan nhân trừng mắt liếc hắn: "Cậu lớn người như vậy, lòng hiếu kỳ sao giống như đàn bà vậy hả?"
Viên Tân Dân bị hắn nói xong vẻ mặt đỏ bừng.
Tra Vi nhưng nói: "Đàn bà thì làm sao? Anh nói vậy là sao đây? Khinh thường đàn bà chúng tôi?"
Trương Dương cười nói: "Tôi chưa nói cô, cô theo xem náo nhiệt c1i gì."
Tra Vi còn muốn kháng nghị, Trương Dương nắm cánh tay của cô ấy, kéo cô ấy đi ra sân nhảy, hai người bắt đầu lắc lư theo tiết tấu kịch liệt.
Trương Dương khen: "Đúng là xuất thân học vũ đạo, lưng là lưng, mông là mông, nhìn thế nào đều tốt như vậy."
Tra Vi bị những lời này của hắn làm vẻ mặt đỏ bừng, cũng may ngọn đèn lóe ra, căn bản thấy không rõ sắc mặt của cô ấy, nhẹ giọng nói: "Cái lời hữu ích gì từ trong miệng anh ra đều khó nghe như vậy, anh thật sự là thô tục."
Trương Dương nói: "Nếu như tôi không thô tục sao có thể phụ trợ cho cao nhã của cô, cái này gọi là tinh thần hi sinh, cam tâm làm lót đường cho cô, hiện nay trong thời đại hiệu quả và lợi ích, người vui vẻ kính dâng giống như tôi đã không nhiều."
Tra Vi xì một tiếng khinh miệt, vốn định mắng hắn một câu, nhưng thấy xa xa Từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-dao-quan-do/1867897/chuong-1087-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.