Trương Dương lại cảm thấy bàn tay mình động đậy, trạng thái lúc này của Trương đại quan thật là ấm áp khó hình dung, tình thân cốt nhục, đây là thiên tính của con người, dù là lúc đầu đứa bé này đến là để cứu tính mạng của An Ngữ Thần, có thành phần thuốc trong đó, nhưng khi thật sự có được sinh mạng này, Trương đại quan vẫn rất xúc động.
An Ngữ Thần nói nhỏ: “Trương Dương, em xin anh một việc!”
Trương Dương gật đầu, nhìn đôi mắt dịu dàng của An Ngữ Thần.
“Dù là xảy ra chuyện gì, anh cũng phải đảm bảo con chúng ta được bình an!”
Lòng Trương Dương chợt nhói lên, hắn hiểu rằng tại sao An Ngữ Thần lại nói những lời này.
An Ngữ Thần đã sớm biết ý nghĩa của đứa con này với cô, Trương Dương và cô đi đến bước cuối cùng này, lực thúc đẩy thật sự là để cứu tính mạng của An Ngữ Thần, chỉ khi cô có thai, mới có thể sinh ra kinh mạch mới thông qua mối dây nối mẹ con, từ đó thay đổi thể chất của cô ấy, trị tuyệt mạch bẩm sinh của cô, nhưng cách này về lí thuyết có thể sử dụng được, còn về thực tế, thì ngay cả Trương Dương cũng không chắc chắn, An Ngữ Thần đã thỉnh giáo Ân Thiền pháp sư, Ân Thiên pháp sư đã phân tích chuyện này rất rõ ràng, không phải là không có cơ hội, mà là cơ hội cực kỳ nhỏ bé, vì vậy An Ngữ Thần mới đề xuất yêu cầu này.
Trương Dương lặng yên nhìn An Ngữ Thần, rồi thấp giọng nói: “Em yên tâm, anh nhất định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-dao-quan-do/1869145/chuong-822-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.