Bao lì xì quá lớn, Trường Tình chân tay luống cuống nhìn về phía Tống Sở Di.
“Tâm ý của ba, em nhận lấy đi.” Tống Sở Di nói.
“Cảm ơn ba.” Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Trường Tình tràn đầy tươi cười.
Sau đó vợ của Tống Hoài Sinh cũng cho cô một bao lì xì thật dày, Trường Tình thiếu chút nữa thốt ra một câu “cảm ơn mẹ” cũng may ngậm miệng nhanh, cô lại nhìn về phía Tống Sở Di.
“Gọi là dì.” Tống Sở Di lại nhắc nhở.
Trường Tình quẫn bách, gọi người lớn hơn mình mấy tuổi là dì nhưng mà cô vẫn ngoan ngoãn gọi.
Sau đó bà nội Tống cho cô một hộp quà tinh xảo, Trường Tình mở ra xem, bên trong là bộ vòng cổ, nhẫn kim cương, nhìn độ sáng và cara của kim cương, ít nhất cũng hơn ngàn vạn.
“Cái này quá quý trọng ạ.” Trường Tình bị chấn kinh tới rồi.
“Là sính lễ.” Bà nội Tống cười tủm tỉm nói: “Cũng là tập tục Tống gia chúng ta.”
Trường Tình thấy tất cả mọi người đều chưa nói gì nên đành phải nhận, chờ đến lượt Tống Sở Lãng, ánh mắt vừa khinh thị vừa trầm luôn tập trung ở trên người cô chưa từng dời đi.
“Sở Lãng, em trai cưới vợ chắc là chuẩn bị lì xì dày lắm hả?” Tống Hoài Sinh hơi cảnh cáo nhìn về phía con trai lớn.
“Ba, con quên mất, Yến tiểu thư sẽ không để ý chứ?” Tống Sở Lãng không thèm để ý nói.
“Đương nhiên là không sao ạ.” Trường Tình có hơi buồn bực, ông anh này có địch ý với cô thì phải.
“Thời gian không còn sớm, đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-kien-chung-tinh-ong-xa-toi-qua-lanh-lung/10155/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.