Đường Liệp cùng Minh Lâm sóng vai đứng trên tiểu lâu, ngóng nhìn trăng sáng trên không trung, hai người đều lẳng lặng thưởng thức cảnh tượng yên tĩnh dưới ánh trăng. Minh Lâm đã cảm thấy được trên người Đường Liệp đột nhiên tăng mạnh biến hóa, hiện giờ vũ lực của Đường Liệp đã sớm bước chân vào cảnh giới nhất lưu cao thủ.
Minh Lâm nói: " Ngươi rốt cuộc lựa chọn trở thành địch nhân của Ma Đế."
Đường Liệp hỏi ngược lại: " Ta có lựa chọn sao?"
Minh Lâm yên nhiên cười nói: " Vô luận ngươi có lựa chọn hay không, ngươi hiện tại đang đứng bên chính nghĩa."
Đường Liệp nói: " Xác thực mà nói là ta đứng bên phía của ngươi." Những lời này nhiều ít giấu diếm sự khiêu khích.
Minh Lâm thông minh như thế nào, làm sao nghe không hiểu, nhẹ giọng nói: " Đường tiên sinh có biết hay không? Tương lai ngươi sẽ có một trận chiến đối mặt Ma Đế?"
Đường Liệp thở dài nói: " Không phải là đánh nhau sao, đánh thắng thì ta đánh, đánh không lại ta bỏ chạy…" Hắn tạm dừng một chút, không khỏi cười khổ nói: " Đối mặt Ma Đế Thu Thiện, chỉ sợ ngay cả cơ hội chạy trốn ta cũng không có, mẹ ơi, vạn nhất hắn muốn đánh mông ta thì làm sao bây giờ?"
Minh Lâm bị vẻ mặt Đường Liệp làm nhịn không được bật cười, điều này đối với nàng mà nói từ trước đến nay thật hiếm thấy.
Đường Liệp nhìn thấy lúm đồng tiền như hoa của nàng không khỏi ngây ngốc, Minh Lâm tránh thoát ánh mắt mang tính xâm lược mười phần của hắn, nhìn ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-quan-cam-thu/276922/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.