Thái Đồ Nhĩ cả giận nói: " Huynh đệ chúng ta phải cùng nhau rời đi!" Hắn lo lắng Đường Liệp bị Lang Uyên hiếp bức, cho nên mới đưa ra ý kiến cùng Đường Liệp rời đi.
Đường Liệp nói: " Đại ca, ngươi không cần lo lắng cho an nguy của ta, Lang tướng quân là bạn tốt của ta, hắn sẽ không làm chuyện gì thương tổn đến ta đâu."
Thái Đồ Nhĩ làm sao chịu tin, đúng lúc này phía sau truyền đến tiếng tru lên bi thảm của một đồng bạn, ba người đồng thời nhìn lại, thấy một gã Đạo tộc võ sĩ đang ôm ngực lảo đảo, ba mũi tên lóe sáng xuyên thấu trước ngực hắn.
Khóe mắt Thái Đồ Nhĩ như muốn nứt ra, giận dữ hét: " Các ngươi..."
Lập tức nghe được một tiếng hô thảm, lần này là một gã binh lính đế quốc bị tên bắn xuyên qua cổ.
Đường Liệp ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy trên bầu trời đêm xoay quanh hơn mười một điểm nhỏ màu đen, vừa rồi những mũi tên bắn lén là do bọn họ bắn ra. Cơ hồ đồng thời, ba người Đường Liệp phán đoán ra tiến công bọn họ chính là Dực tộc võ sĩ.
Đường Liệp hét lớn: " Mọi người tìm kiếm chỗ bí mật ẩn núp đi!"
Từng đạo mũi tên từ không trung bắn về phía vị trí trận doanh của bọn họ, đó là hỏa tiễn do Dực tộc bắn ra, sau khi hỏa tiễn bắn trúng mục tiêu, nhanh chóng bốc cháy lên.
Lang Uyên vẻ mặt nghiêm trọng, lớn tiếng mệnh lệnh: " Đem tất cả lương thảo dời đến địa phương an toàn, hết sức giảm thương tổn đến mức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-quan-cam-thu/761088/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.