Hai người Mộ Vũ Hoài mặc dù không biết bây giờ Cao Chính Thanh đang cảm thụ thế nào, nhưng mà bọn họ cũng có thể chú ý thấy vết kiếm đâm xanh tím trên ngực Cao Chính Thanh lại đang từ từ biến mất! Chuyện này làm sao có thể!
Bọn họ đều là người bị nội thương qua, vừa nhìn liền có thể biết rõ nội thương này có bao nhiêu nghiêm trọng, lấy trạng thái tu luyện của Cao Chính Thanh trong hai ngày căn bản là không thể nào tốt được! Vậy mà, ở dưới ngân châm của Mộ Chỉ Ly, lại tiêu tan nhanh như vậy?
Màu xanh tím kia dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ biến mất nhanh chóng, đợi đến khi hoàn toàn biến mất Mộ Chỉ Ly mới đem ngân châm thu trở về.
“Cảm giác thế nào rồi?” Mộ Chỉ Ly không để ý hỏi, đối với hiệu quả nàng vẫn còn rất có niềm tin.
Nhìn cái bộ dáng kia của Cao Chính Thanh dường như vẫn còn rất hoài niệm cái loại cảm giác châm cứu mới vừa rồi, nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly lập tức kích động nói: “Tốt rồi, cuối cùng hoàn toàn tốt rồi! Đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra? Cho dù nói là ăn đan dược sợ là cũng không có hiệu quả tốt như vậy đi?”
Hai người Mộ Vũ Hoài cũng là cùng nhau nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, bọn họ cũng đầy nghi hoặc trong đầu, nhất là Mộ Vũ Hoài hắn cùng Mộ Chỉ Ly là người một nhà, vậy mà cũng không biết, thật sự là quá xấu hổ.
“Thuật châm cứu, dùng cho chữa thương hiệu quả rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-thu-che-thien/186599/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.