Vì vậy, chiêu thức "mãnh hổ xuống núi" của Tăng Thiết Âu vừa thi triển được một nửa, đã mắc kẹt giữa sườn núi rồi.
Tăng Thiết Âu bình sinh giao thủ vô số lần, nhưng chưa bao giờ gặp phải tình huống quỷ dị như vậy!
Bất đắc dĩ, Tăng Thiết Âu đành phải từ bỏ chiêu thức này, sau đó thân thể quẹo phải, chân trái rơi xuống đất, tạo ra một dấu chân trên bong thuyền, đùi phải nhanh như tia chớp đá vào lồng ngực Tùy Qua, dĩ nhiên là một chiêu "hổ tử duỗi chân".
Tăng Thiết Âu nghĩ thầm, lão tử đi giày quân đội, tiểu tử ngươi chắn chắn không thể bắn trúng huyệt vị trên lòng bàn chân của lão tử.
Vù vù!
Một chân Tăng Thiết Âu bắn ra, uy vũ sinh gió.
Lần này Tùy Qua cũng không dùng đầu ngón tay bắn ra, mà là đưa tay tùy ý bắt lấy, nhìn như tự nhiên, giống như lấy đồ trong túi, bất giác bắt được mắt cá chân Tăng Thiết Âu, khóa trong năm ngón tay của Tùy Qua.
Hổ tử duỗi chân, tất cả lực đạo toàn thân đều tập trung trên cái đạp này, ai ngờ còn chưa hoàn toàn đạp ra, đã bị Tùy Qua nắm được mắt cá chân, tình hình vô cùng quỷ dị, tựa hồ tất cả động tĩnh của Tăng Thiết Âu, đều bị Tùy Qua nắm trong tay.
Tăng Thiết Âu kinh hãi, chân khí toàn thân tập trung vào chân, dựa vào ưu thế chân khí tu vi, cuối cùng đánh văng ngón tay của Tùy Qua, nhưng mắt cá chân cũng một trận tê dại, hiển nhiên đã bị thương nhẹ.
Ánh mắt Triệu Tam gia như điện, đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-tien-thieu/2476285/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.