- Làm sao không phải muội muội của ta?
Tùy Qua im lặng nói:
- Vì nàng họ Ngưu sao?
- Nghiêm túc một chút!
Đường Vũ Khê nói:
- Ngươi cho rằng ta là người mù sao, không nhìn ra ánh mắt của Tiểu Hoa đối với ngươi?
- Ánh mắt?
Tùy Qua hoảng sợ.
Lực nhạy cảm của nữ nhân đã cường đại đến tình trạng này, từ ánh mắt có thể nhìn ra mê hoặc?
Đường Vũ Khê hừ một tiếng nói:
- Nhìn ánh mắt của Tiểu Hoa đối với ngươi, tuyệt đối không phải là ánh mắt muội muội nhìn ca ca ! Tuyệt đối không phải!
- Vậy là cái gì?
Tùy Qua lại bắt đầu ở thế hạ phong.
- Đây chính là chuyện ngươi nên nói cho ta biết.
Đường Vũ Khê nói:
- Tại sao, ngươi luôn dính dáng đến nhiều nữ sinh như vậy? Hôm nay nhô ra một tỷ tỷ, ngày mai lại nhô ra một muội muội. Ai, ngươi kêu ta nên làm thế nào mới tốt đây?
- Chuyện không phải như ngươi nghĩ.
Tùy Qua nói:
- Tình huống của Tiểu Hoa thật sự có chút đặc thù. Nhưng, cho dù lặp lại chuyện này, ta cũng cảm thấy không làm gì sai. Chuyện là như vậy. . .
Lập tức, Tùy Qua kể lại câu chuyện của Ngưu Tiểu Hoa cho Đường Vũ Khê.
Sau khi Đường Vũ Khê lắng nghe, đột nhiên thở dài nói:
- Thật không ngờ, thân thế của nàng lại đáng thương như vậy. Nếu quả thật như thế, ngươi đúng là không làm gì sai, nếu như đưa nàng trở về Bạch Lưu Câu, để nàng bị buộc lấy một kẻ ngu, vậy thì chẳng khác nào đẩy nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-tien-thieu/2476628/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.