Tùy Qua tựa hồ nhìn thấu tâm tư của Ngưu Duyên Tranh:
- Ta đã sớm nói với ngươi, chúng ta khác nhau, vận khí của ta tốt, bối cảnh tốt, cho nên chuyện ngươi nỗ lực hơn trăm năm, có lẽ chỉ cần nửa năm ta có thể làm được. Cứ so sánh đơn giản đi, khi ngươi ở tuổi của ta, tu vi đã đạt tới Tiên Thiên chưa?
- Ài, khi ta ở tuổi ngươi, mới vừa bước vào Luyện Khí kỳ mà thôi.
Ngưu Duyên Tranh nói.
So sánh đơn giản này, khiến Ngưu Duyên Tranh lập tức ý thức được chênh lệch giữa hắn và Tùy Qua.
Buổi sáng, Tùy Qua liền tính toán rời khỏi Bạch Lưu Câu.
Nhìn vẻ mặt đưa đám của Ngưu Đại Bản, Tùy Qua rốt cục không đành lòng hành hạ hắn nữa, nói:
- Đại Bản ca, đợi lát nữa anh hãy đến nhà tôi một chuyến sao, mang số rượu thuốc dùng không hết đến trong thành bán đi, ngoài ra giữ một chút cho anh và Ngưu đại thúc uống đi. Vốn, số rượu này là của các người, kết quả lại bị chúng tôi uống sạch.
Ngưu Đại Bản nhất thời vui vẻ ra mặt, nói:
- Có gì đâu, dù sao đều là người một nhà cả.
Bên kia, Ngưu Tiểu Hoa nói lời từ biệt với cha mẹ và chị dâu.
Sau đó, Ngưu Đại Bản kéo xe lừa, đưa Tùy Qua đến thôn Dũng Tuyền.
Sau bữa cơm trưa, Tùy Qua kêu người liên hệ một chiếc xe tải nhỏ, sau đó để Ngưu Đại Bản mang số thuốc rượu chồng chất như núi này đến huyện thành xử lý.
Sau khi Ngưu Đại Bản rời đi, trong nhà Tùy Qua mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-tien-thieu/2476954/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.