Lão phu nhân nhìn bộ dạng Mặc Trần mong nhớ Mặc Sĩ Lân Hiên, nhịn không được đem chuyện hắn bị thương nói cho Mặc Trần. Mặc Trần nghe xong lập tức kích động, liền động thai khí. Lão phu nhân hoảng sợ liền vội vàng sai người hầu đi mời đại phu cùng bà đỡ. Đại phu tới kiểm tra một chút tình huống, nghiêm mặt nói: “Tranh thủ thời gian chuẩn bị một chút đi, sắp sinh rồi.”
Mặc Sĩ Lân Hiên dưới tình huống chiến trường tạm thời ổn định liền ra roi thúc ngựa chạy về, Lãnh Dạ cũng đồng hành cùng hắn. Dùng lời của Nam Cung Dực mà nói thì là chiến trường đã khống chế tốt, ở đây có hắn cùng Lý tướng quân chống đỡ, Mặc Sĩ Lân Hiên không thể phản đối, chỉ có thể đồng ý. Tốc độ chạy về so với lần trước Lãnh Dạ đến chỉ có hơn chứ không kém, dùng thời gian mười ngày liền trở về kinh thành.
Mọi người ở nhà khẩn trương đỡ Mặc Trần lên giường nằm. “Ah! Ah…” Hiện tại Mặc Trần vô cùng đau đớn cùng sợ hãi, hiện tại cậu vô cùng cần Mặc Sĩ Lân Hiên ở bên cạnh. Cậu hi vọng Mặc Sĩ Lân Hiên có thể ở bên cạnh cậu, cậu hi vọng hắn không bị thương, hi vọng hắn bình an trở về, hi vọng không xảy ra chiến tranh, Mặc Sĩ Lân Hiên không phải ra chiến trường.
“Lân Hiên! Lân Hiên! Huynh ở đâu…Lân Hiên… Ô ô ô…” Mặc Trần cực kỳ khó chịu.
“Trần Nhi, nghe lời, đừng khóc, chốc nữa sẽ không có sức sinh bảo bảo đâu, nghe lời.” Lão phu nhân an ủi.
“Mẹ, con muốn Lân Hiên, mẹ…”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-tran-thien/1893244/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.