Ăn cơm trưa xong, hai người tiếp tục đi dạo phiên chợ. Mặc Trần đối với hết thảy sự vật phương Bắc đều cảm thấy rất ngạc nhiên, đông nhìn tây nhìn một hồi. Đi tới trước quầy bán mứt quả xâu, Mặc Trần dừng lại bất động, Mặc Sĩ Lân Hiên cũng đứng lại nhìn cậu, Mặc Trần bị nhìn có chút không tự nhiên, nhưng vẫn là không ngăn được con sâu thèm ăn trong bụng, nhỏ giọng nói: “Ta… Ta đột nhiên rất muốn ăn đồ chua, nhìn thấy cái này lại càng muốn ăn.”
“Ông chủ, cho hai xâu.” Mặc Sĩ Lân Hiên nghe xong không chút do dự nói.
Nhìn Mặc Trần cầm xâu mứt quả ăn vẻ mặt thỏa mãn, Mặc Sĩ Lân Hiên đột nhiên cảm thấy vật nhỏ này thật sự là càng ngày càng đáng yêu. Như là cảm thấy ánh mắt của Mặc Sĩ Lân Hiên, Mặc Trần nghiêng đầu hỏi: “Làm sao vậy? Trên mặt ta có dính gì sao? Có phải huynh cũng muốn ăn không? Huynh nếm thử xem, thật sự là rất ngon đấy.” Nói xong liền đem xâu mứt quả đưa đến bên miệng Mặc Sĩ Lân Hiên, Mặc Sĩ Lân Hiên thuận theo cắn một viên, hương vị chua chua ngọt ngọt lập tức lan tỏa toàn bộ khoang miệng, tựa như cảm giác trong lòng lúc này vậy.
Hai người tiếp tục đi dạo, khi đi qua một quầy hàng, Mặc Sĩ Lân Hiên liền bị một vật hấp dẫn lực chú ý, đó là một cây trâm bích ngọc trong suốt. Mặc Sĩ Lân Hiên thấy làn da Mặc Trần trắng nõn mang cái này rất hợp, liền dẫn Mặc Trần đi đến trước quầy hàng. Mạc Sĩ Lân Hiên hỏi: “Ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-tran-thien/1893284/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.