Vừa thấy Lâm Nguyệt Dao có hứng thú, Dương
Tân Thành liền bắt đầu thuận miệng nói bậy.
"Mấy lời này mà em cũng tin được à? Đây là tạo
hình mà giới giải trí đã tạo ra và phát triển cho nghệ
sĩ, sao nữ bây giờ chỉ cần có chút nhan sắc thì còn
trong trắng được nữa sao? Những chuyện này người
ngoài ngành làm sao biết được, nhưng người trong
ngành như bọn anh đều biết rõ".
Tần Lâm vốn chẳng quan tâm đến mấy lời bọn họ
nói, cũng lười xen vào.
Có điều việc này lại liên quan đến anh và Tô Văn
Kỳ, nên khiến Tần Lâm vô cùng phản cảm.
"Nếu anh không biết thì đừng nói vớ vần, cái gì
mà sugar daddy? Anh có chịu trách nhiệm được cho
những lời mình nói không?"
Nhìn thấy Tần Lâm chen vào biện hộ, Dương Tân
Thành lại cảm thấy hiếu kỳ.
"Ớ, có vẻ như cậu cũng là fan của Tô Văn Kỳ nhỉ?
Tuổi tác không lớn, không có năng lực, còn học đòi
người khác theo đuổi thần tượng? Nghĩ bản thân lợi
hại lắm à? Cậu là người trong hay ngoài ngành? Từng
gặp Tô Văn Kỳ chưa? Ha ha, đúng là nực cười".
Tần Lâm nói: "Chuyện giới giải trí của mấy người
tôi lười xen vào, chỉ có điều, đừng tạo tin đồn vớ vần
cho Tô Văn Kỳ, nếu không đừng trách tôi không
khách khí".
Dương Tân Thành sững người, sắc mặt lập tức
đanh lại.
"Cái gì cơ? Không khách khí? Chẳng nhẽ cậu cho
rằng mình có thể bắt nạt được họ Dương tôi sao?
Được, cậu chờ đấy".
Nói xong, Dương Tân Thành liền đi vào phòng.
Trong suy nghĩ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-vo-song-toan/908853/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.