“Vậy đặt cược bao nhiêu thì mới ổn đây?”
“Ông chủ Hàn nói một con số đi.” Giang Trấn Hải nói.
Hàn Bách Vạn nói: “Vậy thì ba tỷ đi, nếu như các ônh thắng, tôi sẽ chi trả ra ba tỷ cho các ông.”
“Được, vậy thì đánh cược thế đi.”
Đấy chính là trò chơi của người có tiền, hai cọc một tỷ mà hai người họ nói một cách thản nhiên chẳng chớp mắt lấy một cái.
Nửa trận đấu sau bắt đầu.
Vương Kiệt và Cao Tử Tuấn phối hợp với nhau, kết qua nhẹ nhàng hơn rất nhiều, lối đánh thành thạo có thừa.
Dường như huấn luyện viên Tằng nhìn ra được manh mối gì đó, kinh ngạc nói: “Bạn Ninh Vũ Phi, đội bóng này có vẻ không đơn giản đâu nhỉ?”
“Không rõ lắm, theo dõi tiếp sẽ biết ngay thôi.”
Chỉ thấy Đỗ Đức Mạnh bắt được bóng chuẩn bị nhảy lên đánh bóng vào trong rổ, nhưng người bên đội đối phương lại nhảy lên cùng.
Duỗi tay bắt lấy quả bóng trong tay của Đỗ Đức Mạnh ra ngoài, Đỗ Đức Mạnh mất thăng bằng ngã xuống đất.
“Phạm quy, can thiệp vào bóng.” Trần Thành Hạo hét lên.
Nhưng trọng tài dường như không nhìn thấy cũng không hề nghe thấy mà trực tiếp phớt lờ cảnh này.
Ninh Vũ Phi hỏi: “Huấn luyện viên, trọng tài lần này là ai?”
“Xong rồi, bọn họ đã động tay vào cả trọng tài luôn rồi, âm hiểm thật đấy.”
Trận bóng rổ lần này vốn dĩ là do nhà tư bản tự đập tiền vào, chỉ cần dùng đủ nhiều tiền là có thể khiến trọng tài nghe theo mệnh lệnh của bọn họ rồi.
Nhưng lại không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-vuong-van-dam-truy-the/933390/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.