“Tố Nga, gọi điện thoại nhanh đi.
”
“Ừ!”
Rất nhanh sau đó, mọi người đều đã trở lại biệt thự.
Sau khi Lăng Bảo Châu biết được tin tức này, lập tức thông báo cho mấy nhân viên cảnh sát cấp dưới của mình, sau đó tự mình đi tới bên trong hầm trú ẩn.
Đầu tiên, Lăng Bảo Châu nhìn thoáng qua đám trẻ con trong phòng, sau đó trong lòng cô dâng lên cơn giận dữ, cô bắt lấy cổ áo của tên buôn người muốn đánh anh ta một phát.
Nhưng nhớ tới mình là cảnh sát, đánh không được, liền nói: ”Ninh Vũ Phi, việc thu thập bọn họ tôi giao cho cậu, đừng đánh chết là được.
”
Bốp!
Lăng Bảo Châu trực tiếp đóng cửa lại, mà bên trong, Ninh Vũ Phi cũng không để cho Lăng Bảo Châu thất vọng, anh đem ba người ác độc kia trừng trị một trận.
Ước chừng sau mười phút về, một số lượng lớn bác sĩ và cảnh sát chạy tới.
Có nhân viên cảnh sát dùng đèn pin chiếu vào bên trong, sau đó lửa giận liền dâng lên.
Những đứa trẻ đáng thương này đột nhiên bừng tỉnh, ánh mắt mê mang nhìn ra, có đứa bị ánh sáng đèn pin chiếu làm cho khó chịu, oa oa khóc lớn lên.
“Đừng chiếu đèn thẳng vào mắt đứa trẻ.
” Lăng Bảo Châu nói.
Lăng Bảo Châu sải bước đi đến ôm từng đứa trẻ một đi ra, có viên cảnh sát còn ôm hai đứa mổ lượt đưa tất cả bọn trẻ xuống núi, đi đến bệnh viện kiểm tra thân thể.
Lăng Bảo Châu cứu tất cả những đứa trẻ ra, nói: “Lục soát từng căn phòng cho cẩn thận,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-vuong-van-dam-truy-the/933709/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.