Một tên lưu manh thấy Ninh Vũ Phi và Trần Thành Hạo không hề nhúc nhích.
Thế là phách lối đi đến, đạp một cước vào bàn của hai người, quát lên: "Hai cái thằng oắt con này, không thấy ông mày đang làm việc à, còn không mau cút xéo?"
"Ài, hôm nay tôi cứ ngồi ở đây không đi đấy, thế nào? Muốn đánh nhau sao?"
Bởi vì có Ninh Vũ Phi ở đây, Trần Thành Hạo vô cùng tự tin, trực tiếp cầm bình rượu lên uống.
Lưu manh lập tức có chút sợ hãi, quay người hô: "Đại ca, chỗ này có hai thằng không sợ chết!"
"Đi!"
Lão đại dẫn theo ba tên tiểu đệ đi đến, vây quanh đám người Ninh Vũ Phi, nói: "Hai thằng chúng mày, đêm nay ông đây làm việc, nếu không muốn đổ máu thì mau chóng cuốn xéo khỏi chỗ này.
"
Nghe thấy vậy, Ninh Vũ Phi khinh thường nở một nụ cười, hỏi: "Từ khi nào mà mấy tên tiểu lưu manh lại ngang tàng như vậy, nghe nói anh còn không để cảnh sát vào mắt? Là ai cho anh dũng khí lớn như thế vậy?"
"Đúng rồi, chẳng lẽ là Lương Tĩnh Như?" Trần Thành Hạo nói.
Sắc mặt tên đại ca đám lưu manh lập tức trở nên cực kỳ khó coi, không nhịn được nói: "Được, tao thấy hai đứa chúng mình là đang muốn tìm cái chết.
"
Vừa dứt lời, tay hắn quơ chai rượu trên bàn, thuận thế muốn đập vào đầu Trần Thành Hạo.
Tay phải Ninh Vũ Phi đập bàn một cái, khiến bàn đập vào chân tên đại ca đám lưu manh.
"A!"
Hai đầu gối tên đại ca đám lưu manh đau đớn, kêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-vuong-van-dam-truy-the/934230/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.