Ninh Vũ Phi cười cười, hỏi: “Y Nhạn là nữ thần âm nhạc sao?”
“Đúng vậy, ở trong trường của chúng ta có bốn hoa khôi.
Người đầu tiên chính là nữ thần cao lãnh (cao ngạo và lãnh đạm) Giang Vị Noãn, ngoại trừ chị em của cô ấy ra, bằng không rất hiếm khi gần gũi với người khác, chứ đừng nói đến người theo đuổi, từ trước đến nay chưa từng nịnh hót.
Người thứ hai chính là nữ thần âm nhạc, chính là nữ thần khoa âm nhạc, một tay dương cầm nhất định là cấp bậc đại sư.
”
Trần Thành Hạo bày ra vẻ mặt lưu luyến khó quên, nói tiếp: “Mỗi lần đến dịp kỉ niệm ngày thành lập trường, toàn bộ bảo tàng nghệ thuật chật cứng người, chen chúc nhau, dường như tất cả mọi người trong trường đều đến, còn có rất đông người đứng ở bên ngoài, lần trước tôi nghe được một chút đã bị hấp dẫn.
”
“Lợi hại như vậy thật sao?” Ninh Vũ Phi không tin.
“Thật đấy, đáng tiếc, gia thế nữ thần âm nhạc hiển hách, khong phải là người tôi có thể theo đuổi được.
”
“Được rồi, cậu trước tiên học hành cho tốt đi, coi như sau này tiếp quản cửa hàng, cũng có thể phát triển lớn mạnh.
”
“Ừ!”
Ninh Vũ Phi hỏi tiếp: “Sau đó thì sao, còn hai người nữa thì sao?”
“Một trong hai người này chúng ta tốt hơn hết vẫn là đừng nên nói đến, quá đáng sợ.
” Trần Thành Hạo rùng mình một cái.
“Nói nghe thử một chút xem sao, tôi cũng không đi trêu chọc cô ấy mà, đúng chưa?”
“Hoa khôi này rất tàn nhẫn, xếp ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-vuong-van-dam-truy-the/934280/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.