Hồng Chúc đã sớm đỏ bừng cả mặt, vụng trộm nhìn lén vị Lục công tử dễ xấu hổ kia, thấy hắn mặc một thân y phục vạt thẳng hoa lan màu trắng, tóc búi trên đỉnh đầu, chỉ cài một phát quan được chạm rỗng, tuổi tuy rằng không lớn, nhưng cặp mắt kia cực kì có thần, ngũ quan rõ ràng, lại mang theo vài phần thanh tú, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra khí phái của quý công tử đại gia tộc, mặc dù không bì kịp với quý khí của Thế tử gia, nhưng cũng là người có địa vị sống an nhàn sung sướng.
“Dạ.” Nến đỏ cũng học qua quy củ, biết rằng trước mặt quý nhân thì không được ta ta ngươi ngươi, cũng không được thất lễ, nói gì nghe đấy, quý nhân mới không chê ngươi.
Hồng Chúc đỏ cả mặt, lề mề bước từng bước nhỏ đến bên cạnh Chu Ứng Phong (Đình Khai),cẩn thận quỳ xuống, hai tay khẽ run bưng bầu rượu lên, rót một chén cho Chu Ứng Phong. Chu Ứng Phong cũng không lên tiếng, lại càng không dám nhìn thêm, chỉ vội vàng bưng chén rượu lên uống một hơi, nào ngờ hôm nay rượu có vài phần cay hơn mọi ngày, hơn nữa hắn uống vội, một ngụm rượu sặc ở trong cổ họng, muốn phun phun không được, nuốt lại nuốt không trôi, khiến hai mắt hắn đỏ bừng, lệ tràn đầy hốc mắt, lớn tiếng ho khan.
“A, được mỹ nhân rót rượu, ngươi liền nóng đít a, ha ha ha.” Nam tử được gọi là Chưởng Cố ngồi bên cạnh hắn, cười lớn giúp hắn vỗ lưng, lại dùng ánh mắt đầy ý tứ nhìn chằm chằm Hồng Chúc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yen-chi-thuong-hoa/2350178/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.