Đây là lần đầu tiên Oản Oản được gặp Hàn mỹ nhân, hôm nay bà ta mặc áo váy hồng nhạt, trên mép váy màu vàng nhạt là nụ hoa mẫu đơn chớm nở, cánh hoa màu đỏ nhạt rũ xuống từng giọt sương, chính là từng hạt Nam châu thượng đẳng kích cỡ lớn nhỏ, đôi giày thêu hoa mẫu đơn màu đỏ hồng đồng dạng ẩn giấu trong làn váy rộng, thỉnh thoảng cho người khác nhìn thấy nhiều hạt đá quý lóng lánh đính trên mặt giày. Thân trên khoác kiện thâm y vạt chéo có tay áo rộng, màu đỏ của quả lựu so với màu đỏ nhạt càng thêm phô trương nổi bật, hoa văn hình tròn vốn được đơn giản hóa từ hình hoa mẫu đơn, dùng sợi tơ nhũ đỏ ánh bạc thêu đầy toàn bộ vạt áo. Khi cùng đong đưa lay động với làn váy, khiến Hàn mỹ nhân đã hơn ba mươi tuổi có vẻ vẫn lả lướt thướt tha như xưa.
Oản Oản hơi nheo mắt, là bà ta, chính là nữ nhân trước đây được Hoàng hậu đưa vào cung, sau đó thành công câu dẫn Hoàng đế, giành được sủng ái, cũng làm hại Tình Khuynh lưu lạc tha hương, mẹ chết cậu vong, song đến tận bây giờ, bà ta ấy thế mà cũng trở thành nỗi họa lớn trong lòng Hoàng hậu, thật tức cười.
“Nô tỳ xin thỉnh an Hoàng hậu điện hạ, Hoàng hậu điện hạ Trường nhạc Vị ương.”
Hàn mỹ nhân duỗi đôi bàn tay được bảo dưỡng kỹ càng ra, mấy chiếc vòng ánh vàng nhỏ nhắn trên cổ tay theo động tác của bà ta mà rung động, phát ra âm thanh trong trẻo. Hoàng hậu ngồi trên sạp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yen-chi-thuong-hoa/2350301/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.