"Tiểu tử, ngươi làm đúng rồi." Trương Lôi Thôi tán thưởng nói: "Cho dù ngươi đã đâm thủ lĩnh băng thổ phỉ kia một kiếm, nhưng nếu ngươi tiếp tục hiếu chiến thì người chết sẽ là ngươi. Không tệ, không có bị thắng lợi trước mắt làm mụ mị đầu óc, trẻ con dễ dạy."
"Quá khen rồi." Lý Hiển Duy toét miệng cười nói cảm giác tên thủ lĩnh băng thổ phỉ kia rất mạnh, ta không có nắm chắc phần thắng."
"Sẽ thắng được rất nhanh thôi." Tân A Na bên cạnh mở miệng, bình tĩnh nói: "Mấy ngày này ngươi cứ tu luyện tâm pháp Phi Tiên quyết trước, đợi vết thương khá hơn một chút, ta sẽ toàn lực dạy ngươi kiếm pháp Phi Tiên quyết."
"Có thật không? Cám ơn Tiên Tử sư phụ, ui da."
Lý Hiển Duy nghe vậy, nhất thời hưng phấn, nhưng vừa muốn đắc ý vênh váo lại vô tình làm động tới vết thương, đau đến mức hít ngược một hơi.
Ngay khi Lý Hiển Duy bắt đầu chính thức đi lên con đường. võ đạo, phía tây Đô Thành của Đại Thương, xe ngựa nối đuôi nhau chạy ầm ầm.
Sau nhiều ngày đi đường, cuối cùng đoàn người Lý Ấu Vi cùng Tam Hoàng Tử đã tới trước cổng Đô Thành.
Đô Thành phồn hoa, ngàn năm bất hủ, Đại Thương lập triều đã ngàn năm, Đô Thành trải qua vô số mưa gió vẫn sừng
sững không ngã, không ai có thể rung chuyển.
Cho dù kiếm tiên vô địch nhân gian, đến Đô Thành cũng. phải bớt thể hiện lại, bởi nơi đây là nguồn cội của võ đạo.
Trước cổng Đô Thành, Lý Ấu Vi vén màn xe ngựa lên, nhìn thành cổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yen-vu-lau/183639/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.