Tuyên Hoà gật đầu với nàng, đẩy cửa xe ngựa cho nàng, lui sang một bên. Yên Vũ hít sâu một hơi, leo lên xe ngựa.
Chuyện trong quan trường phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng của nàng. Vốn chỉ là một vụ án mật thám Tây Hạ đã chết, hôm nay xem ra cũng liên luỵ rất nhiều người. Có người cố ý ám toán Tuyên gia, thấy đem bản đồ giấu ở Tuyên gia khiến cho thánh thượng không thể không ngờ vực Tuyên gia, lại vẫn có chiêu thứ hai thứ ba chờ sau đó.
Nhưng người này rốt cuộc là ai? Tuyên Thiệu sẽ bình an vô sự chứ?
Yên Vũ trở lại Xuân Hoa lâu vẫn có chút tâm thần không yên.
Trong màn đêm, lại nghe thấy có tiếng người sột soạt ở góc tường.
Nàng lặng lẽ tới gần, núp sau cây liễu bên cạnh khe suối, thấy Hoa Sen nhặt một cái bao vải từ dưới đất lên, vội vã rời đi.
Yên Vũ cũng không gấp gáp rời đi, lẳng lặng đợi một hồi, quả nhiên nghe thấy tiếng bước chân rời khỏi của người ở bên ngoài tường.
Từ tiếng bước chân có thể đoán được ngoài tường là một người đàn ông không biết võ công, vóc người không khác với nàng lắm. Đã trễ thế này, là ai đây? Vội tới đưa cái gì cho Hoa Sen?
Yên Vũ nghe xung quanh không còn tiếng người, liền lặng lẽ đến gần viện của Hoa Sen.
Trong Xuân Hoa lâu, ngoại trừ Liễu chưởng quỹ của má Từ, thì chỉ có Mục Thanh Thanh và Hoa Sen là có viện riêng. Yên Vũ đứng lẳng lặng ở cửa viện của Hoa Sen, nghiêng tai lắng nghe.
Hoa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yen-vu/1673324/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.