Miễn cưỡng chống đỡ các câu hỏi được đặt ra, sau khi tiễn các phóng viên về, Thiên Ân trở lại văn phòng dưới sự tán thưởng của đồng nghiệp.
Mọi người đều cho rằng lần này đã giải tỏa được nghi ngờ của các phóng viên, trường hợp nào cũng xử lý rất tốt, chuyển những xấu mờ ám thành chuyện tốt, đối với hình tượng của Hành Kiện cũng có lợi, đúng là một công đôi việc.
Thiên Ân miễn cưỡng cười vui vẻ.
Sự việc đã được giải quyết, cô liền cầm túi xách rời khỏi công ty. Thiên Ân không lái xe, đi thẳng ra cửa lớn hướng về phía công viên.
Cô đi vừa nhanh lại vừa vội, cứ như muốn trốn chạy điều gì đó, khi đi đến một góc khuất, vắng người mới thở dốc hồng hộc, đồng thời, những giọt nước mắt tuyệt vọng và tủi thân cũng theo tiêng nấc mà tuôn rơi.
“A…… A…… Tại sao…… Tại sao……” Cô ngồi xuống giữa bãi cỏ, lấy hai tay che miệng lại, khóc như bị đứt từng khúc ruột, “Vì sao…… A……”
Vì không muốn Hành Kiện khó xử, cô chủ động trao anh cho Lộ Thiên Ái, giờ hai người họ đã chính thức ở cạnh nhau, nỗi đau trong lòng cô cũng vượt quá mức tưởng tượng của bản thân. Hơn nữa, cả hai mới quen biết không lâu anh liền công khai thừa nhận quan hệ giữa hai người. Vậy tám năm bên nhau này của cô và anh thì được tính là gì? Đó chỉ là giấc mộng Nam Kha* thôi sao?
“Tại sao…… Tại sao……”
Cô yêu anh như vậy, tại sao anh không thể yêu lại cô như thế? Tại sao tình cảm hai mươi mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-anh-het-thuoc-chua/510915/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.