Muộn như vậy mà ai còn đến? Mộ Kiệt nghĩ, đi tới mở cửa. Ngoài cửa, đúng là Thẩm Diệp Mân đang đứng trước cửa, trên mặt còn mang theo nụ cười thiện ý. Mộ Kiệt thấy Thẩm Diệp Mân, khẽ nhíu mày, cứ như vậy ngăn cản ở trước cửa, cũng không mời Thẩm Diệp Mân đi vào, cũng không nói chuyện.
Thẩm Diệp Mân rõ ràng cảm giác được địch ý của Mộ Kiệt đối với mình, ngượng ngùng nói: "Mộ tiểu thư, tôi có vài lời muốn cùng cô nói, có thể làm phiền cô một chút được chứ?"
Mộ Kiệt quay đầu lại nhìn Tiêu Nhược Thiên đang ngủ, hướng Thẩm Diệp Mân nói: "Chúng ta đi ra ngoài nói đi." Hai người một trước một sau đi xuống lầu, Mộ Kiệt có chút không hiểu nổi. Chính mình cùng Thẩm Diệp Mân nhiều lắm là quan hệ hợp tác, cũng không có gì thâm giao. Mà điều duy nhất làm cho mình cùng nàng có liên hệ, cũng chỉ có người kia a? Quả nhiên, nàng vẫn không buông tay.
Hai người ngồi ở phòng khách lầu một, cả tầng lầu chỉ mở một chiếc đèn áp tường, ánh sáng cũng chỉ có thể làm thấy được mặt của đối phương. Thẩm Diệp Mân đốt một điếu thuốc, căn phòng mờ mờ dần hiện hiện lên một điểm sáng đỏ nhỏ.
"Muốn không?" Thẩm Diệp Mân thuốc lá hộp đưa tới Mộ Kiệt trước mặt, cười hỏi.
Mộ Kiệt cúi đầu mắt nhìn hộp thuốc lá, lập tức càng làm ánh mắt chuyển trở lại Thẩm Diệp Mân trên mặt. "Không cần, cám ơn."
"Thẩm tiểu thư tìm tôi có chuyện gì không?" Mộ Kiệt cũng không muốn cùng Thẩm Diệp Mân có quá nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-chi-can-ta-va-nguoi-hieu-bao/365504/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.