Ánh mắt Diệp Cô Thâm nhìn lướt qua Đường Tuế Như đắc ý, cười yếu ớt “Muốn anh thượng em.”“Chú Diệp, tôi không hứng thú yêu đương vượt quá bối phận, ông nội Càn bên kia, tôi sẽ đi tìm ông nói rõ ràng.” Cô mới không gả.Mười tám tuổi liền lấy chồng, cuộc sống thanh xuân rực rỡ của cô vừa mới bắt đầu đã kết thúc.“Em cảm thấy ông ấy sẽ nghe em, vẫn là nghe anh?” Diệp Cô Thâm nhàn nhã ngồi vào trên ghế cạnh bàn sách, vắt chân “Em vừa kêu lớn tiếng như vậy, cha mẹ em nhất định cho rằng anh ngủ em,”“Ngủ thì thế nào? Chú Diệp, chú cũng trưởng thành, 26 tuổi còn chưa chơi qua nữ nhân a? Hiện tại quan niệm trinh tiết nào có như vậy, còn có a! Chú Diệp có phải quên tôi mang thai….” Ngón tay mảnh khảnh của cô vuốt bụng nhỏ, mặt mày hớn hở con ngươi lộ ra đắc ý.Cô nói xong, liền đi về phía tủ quần áo, trâu già này, không tức chết không được.Cô vừa mở tủ quần áo ra, sau lưng có bóng đen lướt qua, theo bản năng cô khép chặt hai chân, nói thật, Diệp Cô Thâm này, mặc kệ hình dạng, gia thế, năng lực chính là ngàn dặm mới tìm được một,Nhưng mà…Cô mới 18, vẫn là trong nhà an bài, cô thật không muốn kết hôn.Trong đầu cô suy nghĩ một chút sau khi kết hôn, hình ảnh đứa bé trong nhà, cảm thấy cả thế giới đều sập.Cho nên, phản kháng, nhất định phải phản kháng đến cùng.“Còn nói láo, cần anh tự mình đến kiểm tra mới nói thật?” Bàn tay nóng rực của Diệp Cô Thâm đè lại eo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-chieu-co-vo-nho/1150386/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.