“Vậy đuổi học đi! Tân sinh viên vừa vào học được mấy bữa, dám ở trong trường học động thủ đánh người, để cô ở trong trường học, còn không biết muốn gây tai họa cho bao nhiêu người!” Nam Ương Ương nghe Bạch Thải nói liền đắc ý đề nghị.“Không được! Không thể đuổi học, quy củ trong Trường lại không phải do cô định! Đánh nhau nhiều nhất nhiều nhất……” Đường Tuế Như ngửa đầu nhìn Diệp Cô Thâm, “Thân ái, nhiều nhất cái gì nha……”Diệp Cô Thâm bị cái miệng nhỏ của cô gọi thân ái làm cho tâm thần nhộn nhạo, lúc đến đây một đường đều đạp hết cỡ, sợ cô bị khi dễ, giờ nhìn dáng vẻ cô rõ ràng chỉ có cô khi dễ người khác.Chuyện này đúng là không tệRất xứng đáng làm vợ anh!.Anh như cũ ôn nhu vuốt tóc cô, nhàn nhạt nói, “Ghi tội.”“Đúngi! Ghi tội thôi! Cùng lắm thì…… Tôi thay cô ấy xin lỗi cô! Nam Ương Ương, thực xin lỗi, đánh mặt cô, còn có mấy người bạn này, thực xin lỗi! Bất quá mọi người lần sau tốt nhất không cần nghe theo người khác, chặn đường bọn tôi! Thấy không, bạn học Bạch Thải của chúng tôi chính là đai đen Karate!”Đai đen hay không kì thật cô không biết, hoàn toàn là bịa chuyện!Nam Ương Ương ngàn vạn không nghĩ tới Đường Tuế Như lại trước mặt nhiều người như vậy xin lỗi cô ta!“Nếu bạn học Đường Tuế Như đã xin lỗi, thấy thấy việc này liền như vậy thôi bỏ đi! Về sau tất cả mọi người đều là bạn cùng trường, hài hòa ở chung!” Chủ nhiệm rốt cuộc kết lại một câu.“Vâng! Chủ nhiệm!” Đường Tuế Như lôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-chieu-co-vo-nho/1150599/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.