“Uy uy uy! Diệp Cô Thâm anh làm cái gì! Tay anh đang sờ nơi nào!” Tuế Tuế toàn bộ thân thể căng cứng.Nói không vượt Lôi Trì một bước, cái tay này, đang làm cái gì a!“Bụng ăn no căng không thể nóng lòng vận động, anh mát xa cho em, bằng không em cho rằng anh làm gì em?” Diệp Cô Thâm nhẹ nhàng xoa ấn bụng nhỏ của cô, “Hoặc là, em muốn tay của anh, dời xuống……”“Không nghĩ, không cho dời xuống! Cũng không cho hướng lên trên! Cứ như vậy……” Cả người cô căng cứng vẫn không nhúc nhích, đồng thời cắn chặt khớp hàm.Lòng bàn tay Diệp Cô Thâm, nóng quá, độ ấm nóng rực tựa hồ muốn đem da thịt đốt nóng rát.Chính là, anh thật ôn nhu a!Lòng bàn tay xoa bụng nhỏ, khuôn mặt tuấn tú cũng dựa vào rất gần, có thể rõ ràng cảm thấy hô hấp mát lạnh của anh, không nhanh không chậm, đều đều tươi mát.Anh có phải là không có cảm giác gì không?Sờ cô như vậy sẽ không có cảm giác gì sao?Nhưng cô hoàn toàn không dám nghiêng đầu nhìn anh, liều mạng nhắm mắt lại.Nếu cô nghiêng đầu, nhất định sẽ thấy cặp mắt đen thâm thúy để lộ ra cảm xúc khó có thể che dấu được.Chỉ tiếc, Tuế Tuế trược mặt Diệp Cô Thâm, lá gan biến nhỏ!Nửa giờ sau, Tuế Tuế rốt cuộc chậm rãi thả lỏng thể xác và tinh thần, mơ màng muốn ngủ.Bỗng nhiên, bị thanh âm Diệp Cô Thâm làm cho nháy mắt thanh tỉnh, “Cảm giác tốt hơn chưa?”“A?” Cô mơ hồ hồ xích tới gần anh hơn, “Chú Diệp, cảm ơn anh, khá hơn nhiều…… Buồn ngủ quá ……”“Buồn ngủ liền ngủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-chieu-co-vo-nho/1150604/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.