"Vậy là không thấy thủ trưởng không vui rồi!" Lâm Thượng nở nụ cười: "Tôi vẫn cho rằng, thủ trưởng chúng tôi nhất định sẽ độc thân đến già, lại thật không ngờ, sau lưng chúng tôi, anh ấy lại có một vị hôn thê! Còn rất xinh đẹp như vậy!"Nửa câu đầu Đường Tuế Như không nghe tỉ mỉ, khen cô xinh đẹp, ngược lại nghe được."Tiểu phu nhân, nhất định bên cạnh cô có rất nhiều mỹ nữ thanh xuân vô địch như cô đi? Cô nhìn tôi một chút xem thế nào? Giới thiệu cho tôi một người thôi?" Lâm Thượng cười híp mắt nói lời trong lòng.Mỹ nữ bên cạnh Đường Tuế Như rất nhiều, nhưng vừa nghĩ tới hình ảnh lần đầu tiên nhìn thấy người nào đó quỷ khóc sói tru: "Không có!""Tiểu phu nhân! Đại tẩu tử! Không chiếu cố như vậy! Cô cũng không cho tôi thuốc tê, tôi đây còn nhớ lắm! Cô quá tuyệt tình rồi .." Lâm Thượng không ngừng kêu khổ, nhìn tiểu phu nhân trông mềm mại đáng yêu, vậy mà lại lừa người không tốt chút nào!"Hì hì...Ai bảo anh kêu mất hồn như vậy ..."Mất hồn?Anh còn nhớ là sói tru mà?"Anh ấy đang làm gì?" Lại có thể không đến đón cô!"Thủ trưởng có chút việc phải xử lý! Đêm nay nhất định anh ấy sẽ về nhà!"Mặt nhỏ của Đường Tuế Như đỏ lên: "Tôi mặc kệ anh ấy có về nhà hay không! Có liên quan gì đến tôi! Cần anh lắm mồm sao!"Vẻ mặt Lâm Thượng mông lung, con gái hỏi như vậy, nhất định là nghĩ như vậy đi!Đầu năm nay, thuộc hạ giỏi đoán ý người với anh như vậy, cũng không nhiều!--Màn đêm buông xuống, rất khuya
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-chieu-co-vo-nho/1150663/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.