Trên xe, Trần Mặc Dương nói: “Đến khách sạn trước đi, vừa mới bay mấy tiếng, cô ấy lại chả ăn được gì.”
Từ Y Khả xấu hổ, nhỏ giọng nói: “Em không sao, ngồi có mấy tiếng thôi mà.” Mỗi người phụ nữ đều phải mang thai, nghe nói lúc trước lúc mẹ cô đangmang thai cô còn phải lên núi đốn củi, ra đồng làm ruộng . Mà anh, dường như chuyện gì cũng cẩn thận từng li từng tí.
Mỗi tháng đến bệnh viện kiểm tra một lần anh còn lo lắng không đủ, thế nàocũng phải hẹn trước bác sĩ, mỗi tháng đi hai lần, đúng là đang hành hạcô mà, anh chăm cho đứa nhỏ như thể là sinh mệnh mình. Tình thương anhdành cho con là vô bờ bến, ngay cả phòng dành cho em bé anh cũng đãchuẩn bị xong: từ những món đồ chơi cho đến nôi giường, còn có quần áo,giày, mũ , nhiều đến nổi có thể dùng đến ba bốn tuổi. Cô nói anh, anhcũng chẳng nghe, mỗi lần về đều là đống to đống nhỏ đem về theo.
Nhưng trước mặt nhiều người anh cứ hành động quá lên như thế cô lại có chútxấu hổ, để người khác nhìn thấy lại chê cười cô ỏng ẹo!
Trần Mặc Dương không cho là đúng nói: “Bác sĩ nói ngồi lâu quá sẽ không tốt, tốt hơn là nên về phòng nằm một lát, ăn một chút gì đó, bằng không conchúng mình sẽ đói bụng.”
Cô rất muốn nói rằng rốt cục là anh đang quan tâm con hay quan tâm cô!
Mỗi lần về nhà anh đều dán sát vào bụng cô thủ thỉ: “Con gái yêu quý của bố, công chúa đáng yêu của bố, có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-con-kho-hon-chet/929270/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.