Tuy nhiên bọn họ đều biết, lần này có thắng lợi hay không đối với bọn họ rất quan trọng. Tất cả vẫn phải xem mũi tên của Âu Dương thế nào. - Mọi người đi thôi. Ta ở chỗ này trợ giúp mọi người. Khi khoảng cách còn lại năm dặm, Âu Dương dứt khoát dừng lại. Lúc này xuyên qua rừng cây đã có thể nhìn thấy cuộc chiến đấu bên kia đã tiến vào thời điểm kết thúc. Cửu Huyền Tông tiêu diệt toàn đoàn không chút lo lắng. đối mặt với hai mươi người và hơn hai mươi linh hồn thể, cho dù bọn họ là thần cũng không có tác dụng. - Mọi người chuẩn bị. Một lát nữa, mọi người phải toàn lực loại bỏ kiếm trận của bọn họ. Lữ Phong vừa nói xong, cả người đã ngự phong tiến vào không trung. Sau khi Lữ Phong tiến vào không trung, rốt cuộc đám người Linh Thiên Tông đã phát hiện ra bọn họ. Tuy nhiên khi thấy Vạn Tiên Sơn xuất hiện, cảm giác đầu tiên của bọn họ chính là có chút khiếp sợ. Xung quanh có nhiều huyễn trận như vậy, sao bọn họ có thể tiến vào lặng lẽ không một tiếng động được? Nhờ vận may sao? Chẳng lẽ có vận may nghịch thiên như vậy sao? - Cứu mạng! Hai người cuối cùng của Cửu Huyền Tông nhìn thấy Vạn Tiên Sơn xuất hiện, bọn họ giống như bắt được một cái ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng. Giờ này phút này chỉ sợ chỉ có Vạn Tiên Sơn mới có thể cứu được bọn họ. - Cứu mạng sao? Ha ha ha ha, chúng ta còn chưa tìm tới Vạn Tiên Sơn các ngươi, ngược lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-cung/731698/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.