Hoàn Nhan Liệt nói:
- Chuyện này ta có nghe nói, bây giờ cách cuộc chiến hai giới chỉ có bảy ngàn năm, mọi chuyện đợi qua cuộc chiến hai giới rồi tính!
Hoàn Nhan Liệt liếc Hồn Vương, gã biết cái này xem như gián tiếp đắc tội Hồn Vương.
Hồn Vương khó hiểu nhìn Hoàn Nhan Liệt, gã từ trong mắt Hoàn Nhan Liệt nhìn ra sự bất đắc dĩ. Mặc dù bây giờ Tiểu Nhạc chỉ là một Linh Tiên, nhưng tương lai không xa thành tựu của y cực cao, Hoàn Nhan Liệt không muốn khiến cường giả tương lai này vì chuyện như vậy để lại hận ý gì, nên chỉ đành đắc tội Hồn Vương.
Hồn Vương lắc đầu, nói:
- Tuân lệnh.
Hoàn Nhan Liệt đã lên tiếng thì Hồn Vương đành chấp nhận.
- Đa tạ tông chủ!
Tiểu Nhạc nghe nói vậy thì rất vui vẻ, thời gian bảy ngàn năm đối với tu luyện giả như họ có lẽ không quá lâu, nhưng y biết có bảy ngàn năm là đủ rồi.
Trong Hồn điện, Vệ Thi một mình ngồi trong phòng. Vệ Thi đã nghe nói hôn sự của nàng cùng Lục Phi bị Tiểu Nhạc gây rối đẩy dời sau bảy ngàn năm.
- Ài...
Vệ Thi thở dài một hơi, hóa thành sương khói bay nhanh hướng Vạn Tiên sơn.
Trên Vạn Tiên sơn, Tiểu Nhạc cười tủm tỉm cầm hồ lô băng đường. Tiểu Nhạc chợt ngẩng đầu, nhìn trên bầu trời xuất hiện sương khói, vẻ mặt không vui.
Tiểu Nhạc liếc bầu trời, hỏi:
- Ngươi đến làm cái gì?
Vệ Thi lại biến thành hình người, đáp xuống đất.
Vệ Thi nhìn Tiểu Nhạc, hỏi:
- Cần gì như vậy?
Trong mắt Vệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-cung/732521/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.