Vệ Thi hiểu người đàn ông này. Nàng biết, bất kể lúc nào người đàn ông này cũng như gió trên trời, dù mơ hồ nhưng không hề dừng lại. Nàng không thể nắm giữ được hắn. Vệ Thi chỉ có thể dùng trái tim lặng lẽ quấn quanh hắn, mong chờ có một ngày hắn dừng bước chân, ôm nàng vào lòng.
- Gru!!!
Ngay khi Vệ Thi vuốt ve Thứ Kiêu Cung, nó bỗng biến thành một con cự cú hỏa diễm. Cự cú đón gió lớn lên. Chỉ chốc lát sau, cự cú đã lớn bằng một ngọn núi. Cự cú huyết sắc ngửa đầu nhìn về bầu trời phía xa, mắt đầy bi thương.
Một tiếng hú chấn động chín tầng trời:
- Gru!!!
Cự cú huyết sắc đập cánh muốn bay đi. Nhưng nó đập cánh vài cái, đã bắt đầu biến đổi hình thể. Cự cú biến hóa, một bóng người hiện ra dưới ánh trăng.
Trong biển mai, một bóng người mặc trường bào nguyệt sắc. Trong biển mái dưới ánh trăng, hình bóng đó tựa như thần linh trên trời, chiến cung sau lưng hắn hiện ra một màu đỏ rực.
- Âu Dương...
Nhìn bóng người này, mắt Vệ Thi ứa lệ. Vệ Thi nhìn người đàn ông trên bầu trời, nàng không dám tin, không lẽ hắn đã trở về nhanh như vậy sao?
- Tại sao?
Trên bầu trời người đàn ông bỗng nhiên mở miệng, dường như đang gầm rống, lại giống như thở dài trước sự bất công của thế giới. Tiếng thở dài chất chứa bi thương khiến nhiều người rơi lệ. Trong Chúng Thần Điện từ ẩn sĩ đêbs đệ tử nhập môn đều nhìn chằm chằm vào cái bóng người trên không trung.
Bóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-cung/732575/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.