Thích thì theo đuổi đi
Hai tay Yến Hảo vịn chân đứng dậy, chân trái run liên hồi, như là có rất nhiều con côn trùng đang bò qua bò lại.
Ngay dưới mắt Giang Mộ Hành là đỉnh đầu cậu: "Sao không về lớp?"
Yến Hảo nhìn đất, gượng cười: "Vì chuyện của tôi mà cậu bị chủ nhiệm giảng đạo, tôi nào không biết xấu hổ tự về trước."
Giang Mộ Hành trầm giọng nói: "Ngẩng đầu lên mà nói."
Yến Hảo không nghe Giang Mộ Hành, cậu cúi thấp đầu hơn nữa, sắp sửa khóc.
Chủ nhiệm muốn lời giải thích, cậu không để lộ Giang Mộ Hành cũng là bởi áp lực lớp 12 rất lớn, chủ nhiệm mà biết tình huống thật sự chắc chắn sẽ không đồng ý cho Giang Mộ Hành dạy kèm cậu.
Những người xếp hạng cao ở trong lớp kia, bất kể là ai được Giang Mộ Hành phụ đạo một đối một, hiệu quả đều sẽ vượt xa cậu.
Một học sinh kém không đáng hưởng thụ dạng tài nguyên đỉnh cấp này.
Nhưng cậu muốn Giang Mộ Hành tiếp tục dạy cậu.
Cảm giác tình yêu và việc học đều đang cùng hướng tới mục tiêu là kỳ tích tuyệt vời trước đây thậm chí còn không dám tưởng tượng.
Đã cho cậu kỳ tích này rồi, vậy có thể khiến cậu tiếp tục có nó mãi không?
Hô hấp Yến Hảo ngày càng dồn dập, mắt càng lúc càng đỏ, cậu quay lưng lại bước ra khúc ngoặt vào một khắc trước khi mất khống chế, bước chân rất dài, bờ vai thon gầy dường như run rẩy nhẹ.
Mãi đến khi kéo dài một khoảng cách với Giang Mộ Hành, Yến Hảo mới nói chuyện, giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-duong-doan-chinh/2280511/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.