Mối quan hệ của Diệp Thần và Bách Vân hiện tại thêm thân một chút vì cả hai cũng thường hay ra ngoài chạy bộ, hoặc cùng nhau ăn cơm. Diệp Thần cảm thấy ở nơi đất khách quê người này quen được một kiều bào là rất tốt. Tỉ như lúc nhàm chán có thể hàn huyên về C quốc, những món ăn, cách sống, những phong tục mà đã mấy năm rồi anh chưa trở lại đó.
Bách Vân là một người am hiểu nhiều, thế nên hai người nói chuyện vô cùng hòa hợp
-Cuối tháng này em định trở về C quốc.- Bách Vân vừa gọt hoa quả vừa nói
Diệp Thần ngồi xuống, mồ hôi lấm tấm trên trán khi vừa chạy về
-Anh hình như cũng vài năm rồi không về lại C quốc?
-Ừm, tôi cũng không có ý định trở lại....Năm đó quyết định sang đây, là ở hẳn bên này...
-Vì sao? Anh có chuyện riêng à? Ví dụ như về chuyện tình cảm?- Bách Vân đưa cho Diệp Thần một quả táo
-Cứ cho là vậy đi.
Bách Vân mỉm cười
-Anh sợ quay về sẽ gặp lại người đó?
Diệp Thần cười không trả lời
-Anh không thể trốn tránh mãi được. Hay vì...anh vẫn còn tình cảm không buông được?
-Cậu ấy là lý do tôi rời khỏi C quốc để sang NY sống. Trở về hay không hiện tại cũng chẳng còn quan trọng nữa bởi lẽ ở đây vẫn còn thương cậu ấy...thương rất nhiều.
Bách Vân sửng sốt. Người này bình thường lúc nào cũng vui vẻ, hóa ra bên trong lại nhiều tâm sự đến vậy. Y thầm ghen tị với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-duoi-troi-hoa-tu-dang/1808351/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.