Đêm nay, Bình An không thể nào ngủ nổi. Nhìn đồng hồ đã 3 giờ sáng, cố gắng nhắm mắt, ép mình chìm vào giấc ngủ.
Buổi sáng bước xuống nhà, không ai nói với nhau câu nào, thẳng cho đến lúc Bình An chuẩn bị đến trường
-Bình An, mẹ cho con 3 ngày là nhân nhượng rồi. Sau 3 ngày con và Diệp Thần không chấm dứt, vậy lúc đó, con đừng giận mẹ
Ba Trương không nói gì, chỉ nhìn cậu rồi đi vào trong.
Bình An im lặng không trả lời, mang theo tâm trạng nặng nề đi ra khỏi nhà. Mùa thu se se lạnh, trong lòng cậu còn cảm thấy lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Cậu chưa bao giờ rối trí như bây giờ, chưa bao giờ cảm thấy vô vọng như lúc này, không biết nên làm gì cho tốt
Bảo chia tay người con trai ấy, cậu ngàn vạn lần làm không được, tình cảm dành cho người ấy đã rất sâu đậm rồi, tựa như người ấy đã trở thành một phần trong cuộc sống của cậu. Một thói quen thật sự rất khó bỏ, bất luận thế nào cũng không nói nổi hai tiếng chia tay.
Nhưng Bình An cũng không muốn làm mẹ đau lòng.
Đạp xe trên con đường tử đằng một mình, Bình An lại muốn khóc. Lặng lẽ ôm nỗi đau một mình để rồi nước mắt lăn dài...
Một buổi sáng, cậu nhận được 3 tin nhắn của Diệp Thần, đại khái muốn thông báo là đang trên máy bay, hỏi han cậu như bình thường
Bình An do dự muốn nhấn nút gọi, nhưng nghĩ đến khi nghe thấy giọng nói của người ấy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-duoi-troi-hoa-tu-dang/1808365/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.